Ask @bclimax

Sort by:

LatestTop

Previous

Chị ơi follow chị trên ask khá lâu rồi mà bây giờ em mới biết chị quê Quảng Bình <3 Em thắc mắc không biết ngoài đời chị nói giọng HN hay giọng QB ạ, tại em đoán chị sinh ra và lớn lên ở HN thì giọng sẽ là HN, nhưng xem clip trên IG của chị thì em hơi bất ngờ.

Đầu tiên làa, cảm ơn em vì cái tim "<3" đặt sau từ Quảng Bình trong câu hỏi gửi chị :>
Và ừa, quê Ngoại và quê Nội chị đều ở Quảng Bình. Chị sinh ra và lớn lên cũng ở Quảng Bình, đến năm chị 14 tuổi thì bố chị được điều chuyển công tác ra Hà Nội, và cả nhà chị ra theo. Thế nên chị ở Hà Nội mới được 7 năm thôi ~
Chị vẫn giữ được giọng Quảng Bình, không bị pha, và nói được giọng Bắc (bạn chị bảo "y hệt giọng Hà Nội" nhưng chị không dám chắc) :)) Khi ở nhà thì cả nhà chị vẫn nói giọng Quảng Bình với nhau, còn đi làm, đi học thì sẽ dùng giọng Bắc để tiện giao tiếp với người ngoài. Thế nên em sẽ thấy, trong những clip với các bạn Đại học, chị nói giọng Bắc một cách tự nhiên (đến bây giờ việc nói giọng Bắc đã trở nên quen thuộc không gượng ép với chị), còn khi đi chơi với cả nhà thì dùng giọng Quảng Bình ♡

View more

Cho phép em tâm sự với chị được không ạ.. Em thấy hơi buồn vì sau một ngày mà anh ấy có nhiều fan như thế.. Em thấy khó chịu vì em phát hiện ra và theo dõi anh ấy đầu tiên mà.. Có vẻ buồn cười nhưng đến tận bây giờ em vẫn chưa dám mở mồm bắt chuyện với anh ấy

"Và em thấy hụt hẫng và tự trách bản thân sau khi biết anh ấy đã có bạn gái rồi.."
--------------------------
NÀO CÔ GÁI CHILL OUTTT BÌNH TĨNHHH :)) Việt Anh chưa có bạn gái, ai thèm Việt Anh chứ =)) Chả qua Việt Anh ở bển về nên khá thoải mái trong chuyện thơm má các bạn thôi :)) Em biết ở Ukraine (nơi Việt Anh sống) thì cái đó là một phần của văn hóa giao tiếp mà :>
Không việc gì phải buồn. Cuộc đời Việt Anh như cục kít mèo Việt Anh còn chưa buồn, thì em buồn cái gì :))
Bonus em tấm ảnh nam thần nè ;_; CHỊ LÀ NGƯỜI MAKEUP MẮT KHÓI EMO CHO VIỆT ANH ĐÊM ĐÓ ĐẤY ♡
Cho phép em tâm sự với chị được không ạ 
Em thấy hơi buồn vì sau một ngày mà anh

People you may like

Ramy_samy_Elariny’s Profile Photo Ramy Samy ElAriny
also likes
hshetoos’s Profile Photo SH3TOOS
also likes
Mariamdashtii63’s Profile Photo MForMe
also likes
merroosamy’s Profile Photo somebody✌
also likes
ESRAAAYMANHAMADLLA’s Profile Photo Esraa hamadlla
also likes
bilia3’s Profile Photo نبيل
also likes
Jadeeeann’s Profile Photo Jadeee_X
also likes
punkstahAlee_2’s Profile Photo Ali
also likes
EngEmam’s Profile Photo Mahmoud Emam
also likes
rahmatarek4’s Profile Photo رحمة طارق
also likes
Nadahosamxx’s Profile Photo Nada Hosam ❄
also likes
Medokhaled9438’s Profile Photo @M.A.Y.A.D.A♕!"
also likes
sarah1190121042’s Profile Photo S
also likes
khizarking779574’s Profile Photo KheZee
also likes
maryamzaib7777’s Profile Photo Maryam
also likes
Nouran12317986’s Profile Photo نوران
also likes
KaRiMaN58855’s Profile Photo KaRiii
also likes
Want to make more friends? Try this: Tell us what you like and find people with the same interests. Try this: + add more interests + add your interests

Chị là Lê Huyền Minh vậy Bim sẽ là Lê gì Minh vậy ạ :D btw, cho em hỏi tình cảm của Bim với CVA là như thế nào ạ??

Bim là Lê Minh :))
Và Bim rất thích Chu Văn An, Bim không như chị đâu :)) Bim gặp được nhiều bạn tốt ở Chu Văn An và Bim có một quãng tuổi trẻ rất tuyệt vời ở đây :>

Em thực sự thích đọc ask của chị, chúng đã giúp em hiểu thấu nhiều điều và nhiều điểm tương đồng của chị ở em. Chị có thể recommend cho em một vài quyển sách hay (thứ mà khiến chị tâm đắc và thay đổi) được không ạ? Đặc biệt là sách về triết học hay nhân học ý ạ vì em đang tìm hiểu nó gần đây

Chị cảm ơn em vì đã thích đọc các thứ chị chân thành viết ra :>
Về chuyện đọc, chị không nghĩ kinh nghiệm đọc của chị giúp được em nhiều ._. Để có được nhân sinh quan và tư duy như bây giờ, đọc chỉ là một phần, thực sự chị đã phải trải qua nhiều chuyện không vui và một quá trình khổ luyện không ngừng nghỉ trong đội tuyển học sinh giỏi.
Còn sách vở, không phải cứ đọc xong một phát là giỏi ngay, thay đổi ngay được. Những phẩm chất đáng quý nhất của con người hình thành trong im lặng, và cần nhiều thời gian. Vậy nên em sẽ không thể đổi đời ngay sau khi đọc những quyển sách đổi đời :)) Đừng quá mong chờ một tác dụng tức thời ở Sách. Những tinh chất của nó cũng như thuốc bổ, qua thời gian mới thẩm thấu và khiến em lành mạnh hơn.
Nếu em đang có hứng thú tìm hiểu Triết học và Nhân học (2 lĩnh vực mà hiểu biết của chị cực-kì hạn hẹp), thì ngoài những quyển dẫn nhập ngắn gọn (của bộ sách Dẫn nhập được Đại học Oxford biên soạn) ra, chị nghĩ em PHẢI đọc thử quyển "Con người là tinh hoa của nhau", cùng với "Cội nguồn cảm hứng" của bác Nguyễn Trần Bạt. Cả hai quyển đều có những kiến giải rất Triết học về Con Người :) Chị chỉ ước giá như hồi 13 tuổi chị đã được đọc 2 quyển này ♡

View more

em không nghĩ là cũng có người thi Chu vì Chu nhiều cây giống em :)) woah đọc ask của chị mà cứ như kiểu chị viết cho riêng em vậy, thích thật đấy. làm thế nào để vượt qua 3 năm cấp 3 nhàm chán hả chị?

Chị cũng không nhớ được chị đã làm cách nào :))
Chị chỉ nhớ những tiết học ở Chu Văn An dài vô tận. Một sự dai dẳng và sáo rỗng và nhàm chán phát cáu lên được. Chị luôn thu dọn sách vở vào cặp từ rất sớm, rồi ngồi yên nhìn đồng hồ đếm ngược từ phút thứ 15. Để rồi khi chuông reo, chị sẽ lao vào nhà vệ sinh thay quần áo (có những hôm chị còn không buồn thay quần áo) rồi chạy ùa ra nhóm nhảy.
Lớp chị ở nhà B, xa Hội trường Thăng Long nhất, nên chị luôn đến chỗ tập (là khoảnh con con ở nách trái Hội trường) muộn nhất. Những thành viên khác đã ở đấy từ sớm - đứa nào đứa nấy đều rạng rỡ như phát sáng lên dưới nắng Chu Văn An mùa hè. Chúng nó sẽ bảo là trời ơi em đã ngủ đủ 5 tiết rồi bây giờ chỉ thấy tràn đầy năng lượng :)) Hoặc sẽ bảo chị Minh ơii em thề với chị là từ tiết 1 em đã mong đến khoảnh khắc tan học để ra với nhóm-mình :)) Những chuyện như thế. Rồi bọn chị sẽ tập nhảy. Thường bọn chị bỏ bữa trưa, hoặc sẽ mua bánh mì vừa gặm vừa tập nhảy. Có khi bọn chị tập cho những sự kiện của Chu Văn An, của trường ngoài, nhiều khi là không vì gì cả, chỉ cảm thấy cực kì, cực kì vui.
Suốt lớp 10 và 11 của chị, việc học luôn là một thứ mệt mỏi, vô nghĩa, chán và khó khăn. Nhưng chị luôn có thể chịu đựng được, luôn có thể đi học đầy đủ, chỉ để 11 giờ 50 phút trưa, chuông tan tiết vang lên, được chạy như bay giữa sân trường Chu Văn An mát rượi bóng cây, băng qua Sân Trống Đồng, đến với S!C yêu dấu của chị.
Lên 12 chị không nhảy nữa. Cuộc sống chỉ còn học và những đợt thi học sinh giỏi. Cấp Quận. Cấp Thành phố. Cấp quốc gia. Nhiều chuyện tệ hại xảy ra vào lúc này. Chị rơi vào giai đoạn trầm uất.
Thứ duy nhất vực chị dậy là một ánh-mắt. Của Miêu Miêu. Bạn ấy luôn im lặng và nhìn chị. Nhìn chị ngủ gật trong lớp. Nhìn chị đọc sách. Nhìn chị ngồi góc cuối dãy trong cùng viết lách vẩn vơ. Nhìn chị giả vờ ngủ để khóc. Bạn ấy cứ nhìn thế rồi thỉnh thoảng ra nắm tay chị một cái. Viết một mẩu giấy. Nhắn một đoạn tin. Lúc nào cũng im lặng, chả mấy khi nói gì.
Nhờ thế mà chị sống sót.

View more

Cậu nghĩ j khi con gái chủ động trong tình yêu?

Nếu đã thực-sự là Tình Yêu thì ai cũng nên chủ động. Tớ không nhìn nhận tiêu cực bất kì sự chủ động nào của một người cho người mình thực-sự yêu. Con gái hay con trai không làm thay đổi thái độ này của tớ.
Cái quan trọng đối với tớ là CÁCH một người chủ động. Tớ bị ảnh hưởng bởi văn hóa Á Đông khá nhiều nên tớ thích những sự tế vi, kín đáo, dìu dặt nhẹ nhàng của một người cho một người. Tớ thích sự dịu dàng và trân trọng của một người khi thể hiện tình cảm của mình. Tớ thích lắm ;_; Tớ thích nhìn ngắm, đọc sách và nghe về những ý tình im lặng khẽ khàng kiểu vậy ;_;
Nên nếu có điều gì tớ không thích về việc chủ động trong tình yêu, thì đấy không phải là con gái tỏ tình trước, mà là sự sỗ sàng, kém tinh tế, quá thẳng thắn, hời hợt và lãng mạn nước bọt khi bày tỏ tình cảm.
*vàđoạnnàycậukhôngcầnđọc*Tớ rất trân trọng bạn gái tớ vì dù trẻ con và sôi nổi trong phần lớn thời gian nhưng khi cần thì lại rất biết cách làm tớ phải lòng :'(

View more

chị lem ơi, em yêu DAV cực cực nhiều, chị cho em hỏi là DAV có sơ tuyển học bạ không ạ. Vì học bạ của em không đẹp lắm. kiểu như hk phải khá trở lên, học lực khá trở lên trong ba năm bla bla á. em cảm ơn chị. em yêu DAV, thích chị, ngưỡng mộ tình yêu của chị vô cùng

DAV không sơ tuyển học bạ nhaa tuyển sinh dễ thương như những trường Đại học khác thôi nha ^^
Cảm ơn rất nhiềuu sự yêu và thích và ngưỡng mộ của em dành cho DAV, cho chị và tình yêu DAV rồ dại mù quáng của chị nữa =)) Hy vọng chị sớm được nhìn thấy em ở DAV và được em nhận ra khi chạy nhảy loanh quanh :))

Chị Lem ơi, nếu có một chiều cao cực cực kỳ khiêm tốn thì làm việc trong môi trường ngoại giao truyền thông có bị nhiều hạn chế không ạ

"Truyền thông" và "ngoại giao" là những khái niệm nhiều nội hàm, không đơn thuần chỉ là những lĩnh vực đòi hỏi một ngoại hình ưa nhìn. Em cần nhiều hơn một ngoại hình đẹp để thành công trong bất kể lĩnh vực nào chứ không chỉ là truyền thông. Và yếu tố giúp em bứt phá, thành công và ổn định trong sự nghiệp, suy-cho-cùng, là những thứ nằm lại lâu dài trong não của em, chứ không phải một vài ấn tượng bên ngoài dễ thay đổi và không trường tồn.

Haha chị pha cho Lem kiểu lúi xùi, vì lười lôi bộ tử sa ra múa máy =)) Thôi hẹn lần khác nha :> Thực ra Nhím không mết trà mạn lắm nhưng Lem pha thì sẽ thử uống ;)

À biết Nhím không mết trà mạn nên Lem đã dự pha cho Nhím trà khác Lem cũng siêu ưng (mỗi tội không gây ra các hưng phấn như trà mạn) :)) Nếu có dịp được pha trà cho Nhím uống thì Nhím sẽ là người thứ hai sau Bư trên địa cầu này Lem có vinh hạnh pha trà cho :)) ♡
Biết là hôm đấy Nhím pha trà rất giản dị nhanh gọn thôi nhưng mà vẫn xúc động lắm :)) Tại sau rất nhiều sự phim ảnh và đồ ăn ngấy có ngọt có thì Lem chỉ ước giá mà giờ này có trà nóng để uống nhỉ :)) Thế và chủ nhà rất chu đáo ướm hỏi tôi có uống Oolong không ;_;

Tui muốn uống trà Lem pha...

Lem cũng muốn uống trà Lem pha :))
Nhắc mới nhớ ~ Cảm ơn ấm Oolong Nhím pha cho tui hôm đó ♡ Có lẽ nhờ thế mà Lem mới sáng dạ mò được về nhà sau bộ phim hành động bùm chíu mệt não và những soul food béo ngập ngụa :))
Mong một ngày được pha trà cho Nhím :>
Liked by: Ngọc Hân

tại sao chị lại thi Chu ạ? chị có bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi ở đây không ạ? thực sự lớp 10 của em ở Chu kiểu như địa ngục :))

Chị thi Chu Văn An vì trường có nhiều cây. Thế đấy :)) Chị thích được học Văn dưới những tán cổ thụ của Chu Văn An hơn là ở trong lồng kính của Ams. Thế nên chị thi vào chuyên Văn Chu Văn An.
Và hầu hết thời gian ở Chu Văn An chị luôn cảm thấy mệt mỏi :)) Chị không nói chuyện được với nhiều bạn, mọi người cứ nói những điều chị không quan tâm và chị cũng vậy, nói những điều mọi người chẳng quan tâm. Chị vẫn nhớ có thời gian chị khóc suốt vì nhận ra có cố đến mấy cũng không hòa nhập được với bạn bè. Những giờ học dài và khó và vô vị. Việc học không hề vui dù điểm chị luôn cao. Những quy định gàn dở khiến chị điên tiết và những bác bảo vệ giám thị cứ quát vào mặt chị hoặc nói những lời lỗ mãng khi chị luôn cố gắng lễ phép dạ vâng. Chị chỉ nhớ nhóm nhảy của chị. Bọn chị nói về việc bỏ học đi nhảy đi, học hành thật là vô vị. Có một quãng thời gian chị bị bắt nạt. Những năm tháng cuối cấp 3 chỉ lủi thủi một mình giữa những ánh mắt ghét bỏ và những tiếng nói xấu xì xào. Ngày cuối cùng ở Chu Văn An chị trốn ra sau hội trường Thăng Long khóc đến tức thở vì chia tay trường mà chị chẳng thấy buồn.
Nhưng chị vẫn nhớ được nhiều thứ khá vui. Chị nhớ mình đã mong chờ thế nào khi đến giờ Vật lí của cô Lán. Điểm Lí của chị luôn trên 9.0 vì chị rất thích cô. Chị giữ bài kiểm tra một tiết được điểm 10, giữ cả cái kẹo cô cho chị đến tận giờ không dám ăn. Chị nhớ cả những giờ tập nhảy bỏ bữa trưa trong mùa hè kinh hoàng ở Chu Văn An và những lần mồ hôi bọn chị xối đầm đầm dù đang là 9 độ. Chị nhớ lần cùng bạn chôn một con chim sẻ chết dưới tượng cụ Chu. Chị nhớ những lần ra miếu Cô Son khấn để nhóm nhảy biểu diễn thành công và đừng ai bị thương. Chị nhớ những giờ học tuyển Văn quốc gia đã thay đổi con người chị. Chị nhớ Miêu Miêu lúc nào cũng im lặng nhìn chị, nhìn mãi nhìn mãi và hỏi "hôm nay mắt cậu lạ lắm, đêm qua cậu khóc đúng không?". Chị nhớ Dung Dung bảo chị là "tao vẫn tin mày"... Chị nhớ được vài mẩu kí ức rời rạc thế.
Thật may mắn cho những bạn nào cảm thấy vui ở CVA.

View more

Chị nghĩ điều gì khiến cuộc đời chị trở nên thú vị? Chị có thể gợi ý một vài thứ hay ho cho em dc k ạ ? <3

Chị thấy cuộc đời chị đủ vui :>
C sẽ kể e nghe vài thứ~
Hồi bé, chị từng cùng em trai ăn trộm kẹo ở hàng tạp hóa đối diện trường tiểu học. Bọn chị thoát thân thành công với 2 túi quần đầy kẹo.
Bọn chị từng lẻn vào trường mầm non vào buổi tối, chơi đu quay bập bênh cầu trượt, như thể cả cái trường mầm non là của bọn chị.
Bọn chị từng cùng các anh và em trai họ Ngoại nằm xuống đường quốc lộ chụp ảnh vào 12h đêm, rồi hoảng loạn bật dậy chạy nháo nhác vì có ô tô đang lao đến làm rung cả mặt đường.
Chị từng dành những buổi trưa sau giờ học, k ăn, chỉ để tập nhảy cùng nhóm nhảy duy nhất của chị, trong mùa hè nóng kinh hoàng ở Chu Văn An. Chị tưởng như đã đổ đủ mồ hôi cho cả cuộc đời chị. Thời gian đó, chị tập nhảy nhiều đến nỗi phải xuống phòng y tế xin cao dán lưng. Bác cán bộ y tế bảo dây chằng và khớp lưng của chị đã bị kéo giãn và sưng nghiêm trọng lắm rồi, nếu còn cố tập, thì tương lai sẽ k bao giờ nhảy được nữa. Chị đã khóc vì sợ mình sẽ k nhảy được nữa. Đó là mùa biểu diễn Sparkling rực rỡ nhất của chị.
Chị từng lập một blog chỉ để viết về việc chị yêu một cậu bé họ Kim này như thế nào. Không ngờ có đến hàng chục ngàn con người mỗi ngày đều ghé qua đọc nó. Đến giờ - khi chị đã ngừng viết được 2 năm- vẫn vậy. Những lời dịu dàng họ nói với chị đã từng là thứ duy nhất chị có thể dựa vào.
Chị học pha trà và bị nghiện trà mạn. K nặng, nhưng đủ để mỗi ngày k được uống trà trở thành một ngày khó chịu của chị. Chị đã từng uống rượu mạnh, đã từng hít nhiều thứ vào phổi, đã từng làm cả hai việc đấy cùng một lúc, nhưng bao giờ cũng tỉnh táo, không phê, không say. Chị chỉ có thể phê mỗi khi chị uống tách trà đầu tiên của một ấm trà mạn vừa pha - ở 80 độ C. Phê trà. Thấy ảo giác và lâng lâng phấn khích.
Chị thích cái cảm giác não nứt ra rồi được nới rộng thêm mỗi khi chị đọc một cuốn sách hay. Lúc đó chị tưởng như não chị lớn lên, động đậy, và tim chị đập nhanh hơn.
Chị thích ngồi uống cà phê ở Loading T số 8 Chân Cầm vì anh Sơn luôn tử tế và pha cà phê rất ngon.

View more

Chị Lem cảm thấy debate khó không ạ :((((( Awwwww và e cảm thấy việc chọn người để làm thành 1 team còn khó khăn hơn ý ạ :((( e cảm thấy rằng mình quá kém trong việc làm việc nhóm nữa :(((

Sao cứ hỏi tui về debate thế nhờ=))
Được rồi, chị thừa nhận là chị thấy debate khó, nha... Chị không thích debate (kể cả sau khi được dạy debate một kì ở Ngoại giao để hiểu bản chất của nó). Chị không thích tranh luận. Nếu chị gặp những xung đột đòi hỏi phải làm rõ quan điểm, chị thường có xu hướng ỉm đi không giải quyết, không hòa giải, để đối phương muốn ghét mình đến bao giờ thì ghét (vì thế nên chị đã phá hỏng quan hệ với khá nhiều người)... Hoặc chị sẽ nhún nhường công nhận lí lẽ đối phương và không nêu quan điểm cá nhân. Với chị đấy là cách "bảo vệ quan điểm" của mình khỏi những sự công kích của người khác...=))
Chị ít khi hào hứng tranh luận với ai lắm. Chị bị ngại khi nói chuyện với mọi người :( Nên chị không thể sôi nổi tranh luận được. Em cứ hỏi bạn thân chị về vấn đề eye contact, hoặc hỏi bạn gái chị về vấn đề gặp người lạ, hoặc tự đọc blog chị (mấy entry kiểu Cuộc bỏ trốn màu Xanh) là sẽ thấy chị rất ngại ._. Trong tương lai chị sẽ cố gắng khắc phục nhược điểm này :(
Về việc chọn người để làm thành 1 team, chị công nhận là rất khó :( Chị muốn mọi người - sau một thời gian đủ dài tìm hiểu về năng lực của nhau - tự nguyện lập thành một team làm việc. Ở trong những nhóm tự nguyện như vậy, chị sẽ rất chủ động và năng nổ. Còn nếu bảo chị phải lập team khi chưa thực sự hiểu được năng lực của mọi người, chị sẽ bắt đầu cảm thấy muốn được làm việc một mình, học một mình, hưởng thụ một mình :))
Nhưng vì đã có nhiều trải nghiệm với những lần buộc phải lập team rồi nên đến giờ chị khá có kinh nghiệm để làm một cộng sự có ích :))

View more

Chị đang giận chị Hạnh Linh ạ? Em thấy chị reply chị Hạnh Linh trên FB căng thẳng quá. Huhu em mong hai chị làm hòa vì em rất thích hai chị.

Ui em ơii khôngggg :)) Bọn chị đùaaa :))) Là đùa thôi í màa ngày nào cũng vui đùa tình thương mến thương í =))
Hạnh Linh vẫn đeo bám chị không buông tha nhé :) Gần đây chị nghỉ có một buổi listening trên lớp thôi mà Hạnh Linh phải gửi tin nhắn "I cant survive without you" em thấy có đáng sợ không cơ chứ.
Chị đang giận chị Hạnh Linh ạ Em thấy chị reply chị Hạnh Linh trên FB căng thẳng

Chị Lem quen anh Việt An ạ?

Một từ QUEN không đủ để miêu tả mối quan hệ của bọn chị nha :)

Tớ muốn vào clb bê đê!

!
:)))
*cất tiếng bằng chất giọng tư vấn viên*
CLB bê đê DAV là một tổ chức phi chính phủ hoạt động bí mật ngoài vòng kiểm soát của Phòng Công tác Chính trị và Quản lí Sinh viên. Để được là hội viên của hội kín bí ẩn này, bạn phải trải qua những vòng tuyển chọn gắt gao của shadow cabinet là tụi mình.
Người ứng tuyển sẽ trải qua giai đoạn internship để kiểm tra xem nồng độ bê đê trong máu có luôn giữ ở mức ổn định suốt quãng thời gian thực tập không - giai đoạn này nhằm phát hiện và khai trừ những đứa giả vờ bê đê nhằm lẻn vào nằm vùng tình báo câu lạc bộ.
Giai đoạn internship sẽ kết thúc khi bạn đã pass vòng thử thách cuối cùng được cho là rất man rợ của Trưởng ban Mất nết Nguyễn Mạnh Chính.
Khi trở thành thành viên chính thức, bạn sẽ được hoạt động dưới quyền lãnh đạo của:
- Lê Huyền Minh - Chủ tịch Câu lạc bộ.
Vũ Anh Tuấn @vatkhoaitay - Trưởng Ban truyền thông, đồng thời là Trưởng ban Đối ngoại chuyên phụ trách công tác cải đạo người thẳng. Bản thân anh xuất thân từ một người thẳng cải đạo thành bê đê. Chính anh đã lên ý định thành lập câu lạc bộ và mời chị Lê Huyền Minh về làm Chủ tịch.
- (Ngoài ra bọn mình đang trải thảm đỏ chiêu mộ) Anh Võ Tuấn Sơn - cố vấn, đại sứ đặc phái của UN Women.
- Nguyễn Mạnh Chính. Xin không nói gì thêm về thằng mất nết này.
- Intern Uchan hòa aka Nguyễn Ngọc An @UchanUchan - Trưởng ban Chan hòa.
Và hàng loạt những intern lồng lộn khác.
Bạn hãy lộ diện và bắt đầu một mùa thực tập đầy gay cấn trong tổ chức phi chính trị duy nhất (nên cũng) lớn nhất Học viện Ngoại giao <3 =))

View more

vào DAV có nhất thiết là phải có ngoại hình đẹp (hay ưa nhìn một chút ) không ạ :((( e hơi lùn và vô cùng tự ti về ngoại hình của mình. nói đến Ngoại Giao e nghĩ là sẽ cần nhiều đến vẻ bề ngoài ý ạ :((( E buồn và thấy bối rối quá ;((((

Nội quy của DAV không quy định em PHẢI "có ngoại hình đẹp" hay "ưa nhìn một chút" :)) Tiêu chuẩn để được coi là "đẹp" hay "ưa nhìn" biến đổi theo thẩm mĩ từng người, để nói đích xác thế nào là điều không thể.
Nhưng dù những định nghĩa hay tiêu chuẩn có đa dạng bao nhiêu thì vẫn có những quan điểm CHUNG được nhiều người đồng tình:
Thứ nhất, ngoại hình quan trọng. Nó là một thứ thuộc-về-em, được em tác động đến hằng-ngày, và là tín hiệu thực-sự đầu tiên mà em gửi tới thị giác mọi người. Như vậy, nó là CHÍNH EM, do CHÍNH EM tạo nên. Việc đánh giá một người qua CHÍNH HỌ và thứ mà hằng ngày họ tạo nên, chắc là một sự đánh giá không quá sai lạc, đúng không :>
Thứ hai, một người LUÔN có thể khiến mình đẹp. Em có thể không xinh một cách nổi bật, không cao, không có quần áo giày túi đắt tiền, nhưng em hoàn-toàn-có-thể khiến mình trông sạch sẽ, có sức sống, gây thiện cảm. Sau đây là một số nguyên tắc để trông ra hồn của chị =)))))))))))
1. Để ý đến đầu tóc. Đừng để nó luộm thuộm, bẩn, bết dầu. Có một đầu tóc tơi bồng, sạch sẽ (thơm nữa thì càng tốt) là đã đủ để mọi người thích em rồi :>
2. Giữ răng trắng sạch. Hình thành thói quen soi gương và kiểm tra nụ cười của mình mỗi khi ăn xong. Để ý đến hơi thở. Răng miệng và hơi thở là những yếu tố cực kì tế nhị trong trò chuyện.
3. Chăm sóc da mặt để nó luôn trong trạng thái tốt nhất có thể. Uống nhiều nước. Rửa mặt đúng cách. Để giấy thấm dầu trong ngăn cặp. Đừng để mọi người thấy một khuôn mặt bóng dầu và nhiều mụn khi em hoàn-toàn có thể kiểm soát việc đó.
4. Ít nhất hãy luôn mang theo một thỏi son dưỡng có màu. Khi em đã tuân thủ 3 nguyên tắc trên, thì chỉ cần bôi son dưỡng có màu thôi, em đã trông vô cùng rạng rỡ đáng yêu rồi ♡
5. Khi cảm thấy mình không có khiếu ăn mặc, hãy mặc thật đơn giản. Những quần áo trơn màu, vừa vóc người, một đôi giày basic khiếm tốn và một cái cặp/túi xách ít họa tiết - chưa bao giờ chúng bị coi là "lỗi mốt" hay "không hợp thời".
Hết rùi=)))) Kinh nghiệm 20 năm sống của chị chỉ có vậy ~

View more

Thật ra Lem lại chưa cho các em biết một đặc thù Ngoại giao khác rồi =)) Ngoại giao, bản chất nó là một ngành nghề đòi hỏi tính chính thống ở mức độ nhất định, và dù môi trường khá tự do thoải mái nhưng lại có nhiều hoàn cảnh không thể lồng lộn theo ý em được :))

Thử tưởng tượng em đến hội thảo có lãnh đạo, chính khách VN và quốc tế hay tham gia làm tình nguyện cho các sự kiện chính trị quốc tế (vd APEC) hay đơn giản là làm Lễ tân cho các sự kiện của Học viện/ Vụ/ Bộ... Em sẽ buộc phải điều chỉnh thôi. NG là ngành có nhiều quy chuẩn khắt khe hơn em tưởng đấy
-----------------------------------------
Oops ừ đấy. Những em nào xác định sẽ làm cho Bộ Ngoại giao hoặc tham gia vào các sự kiện như chị Nhím bảo, thì ừm lồng lộn thôi đừng lồng lộn quá :))

Ơ chị Lem ơi, "ngoài không gian học" nghĩa là sao ạ? Nếu mà nhuộm tóc màu nổi ý, thì không được vào trường ạ? Năm sau em quyết tâm thi đỗ DAV, và em muốn lên đại học thay đổi bản thân, nhuộm tóc cho hoành tráng để thoát khỏi ám ảnh những năm học cấp ba gò bó, tù túng, nên em hơi tò mò nội quy DAV ạ.

"Hút thuốc ngoài không gian đọc" là hút thuốc ngoài lớp học, ngoài giảng đường, ngoài hội trường,... Nghĩa là ngoài những nơi đang diễn ra việc học, thảo luận, tọa đàm... Còn em nhuộm tóc thì cứ thoải mái nhé lên đại học em muốn làm gì với cái ngoại hình em mà chả được :)) Em đủ tuổi chịu trách nhiệm rồi mà ~

Lem doạ các em vừa thôi oánh bóng Học viện vừa thôi :)) Đừng tin Lem DAV đầy rẫy những phần tử như chị - ít học, ko ngoại khoá, ko nhiệt huyết với Chính trị (còn hiểu biết là phạm trù khác nhé) - nói tóm lại là chả biết diễn biến gì trong trường hay quan tâm đến các thể loại xu hướng của người khác.

"...Nói chung trên đời ko phải chỉ DAV mới thoáng và ko chỉ DAV mới có những tranh luận học thuật. Bản chất của môi trường Đại học là như thế, là nơi các em phải đọc và có kiến giải riêng chứ ko thụ động nghe và nhớ. Vấn đề là em có hứng thú với ngành học nào, chứ môi trường hay mấy mà ko hợp thì làm gì.
Tranh luận, debate hay diễn thuyết học thuật ở DAV cũng chỉ là một nhóm thôi và tuỳ khoa tuỳ lớp, ko đại diện toàn bộ sinh viên trường đâu. Chị nói thật là sang USSH mới là phong khí học thuật choáng ngợp ấy, đã từng vào khoa Triết và Tâm lý lâm sàng nghe bảo vệ luận văn Tốt nghiệp rồi =))))))))
Lắm lời nốt, chị từng thấy nhiều người ở DAV hiểu nhiều biết rộng mảng nào cũng nắm, cũng gặp rất nhiều người học ngành khác trường khác nhưng chuyện chính trị, luật pháp rành rẽ hơn sinh viên DAV nhiều. Nên bầu không khí và xu hướng ngôi trường thật ra ko mấy quyết định đời sv/ kĩ năng em sẽ có đâu".
--------------------------------------------------
^ Một point of view khác cho những ai cảm thấy hơi quan ngại vì tình yêu DAV của Lem :))
Hoàn toàn không phản đối lí lẽ nào của Nhím <3

View more

Lem đã đanh đá sửa lỗi gõ văn bản cho tôi bao giờ chưa ấy nhỉ..?

Lem yêu thương Nhím lắm nhưng Nhím không bao giờ cố tình sai sót để cho Lem cơ hội thể hiện... :)

Next

Language: English