Chị Lem có nghĩ là mình NÊN gần gũi với cộng đồng hơn không ạ? Kiểu như mình sẽ không còn phải có cái cảm giác thi thoảng cô đơn tột độ ấy ạ. Em đang muốn mình dần hướng tới cái mà người ta gọi là "kols" dù em cũng không biết mình làm được không. Em chỉ muốn mình được kết nối hơn.
Em ạ, không ai MUỐN làm kol. Mọi người chỉ vô-tình trở thành kol khi họ thể hiện thật thuyết phục niềm tin của chính họ. Cứ nói to, nói thật ấn tượng về những điều mình tin tưởng, thì tự nhiên sẽ tìm thấy những người đồng điệu hoặc phản bác. Đó chính là khả năng tạo kết nối của kols.
Em mà muốn làm kol, em sẽ không bao giờ làm được. Kol là cái em phải "tình cờ trở thành" - trên đường đi đến một cái khác, chứ không phải một đích đến. Cũng như việc mọi người kêu gào đòi quyền tự do ngôn luận chẳng hạn - mọi người muốn tự do ngôn luận làm gì nếu mọi người KHÔNG có gì trong đầu óc để nói cho ra hồn? Tự do ngôn luận để suốt ngày chửi bới chế độ, chia rẽ hai miền, khuyến khích bạo động, phô bày sự dốt nát của mình thì có đáng được tự do ngôn luận không? Cũng như vậy, nếu không có một tư tưởng có khả năng giúp cộng đồng hướng thiện, thì có nên làm kol không?
Vấn đề lúc này sẽ quay trở lại vạch xuất phát ban đầu: Em phải tự làm đầy mình trước. Cần mẫn học hỏi, nhún nhường, khiêm tốn, cần mẫn tích luỹ, làm đầy trí tuệ. Dần dần, khi trí tuệ đủ sức nặng, mọi người sẽ tự khắc muốn nghe em.
Và đôi khi, hành trình làm đầy, làm đẹp mình, cần sự cô đơn tột độ.
Em mà muốn làm kol, em sẽ không bao giờ làm được. Kol là cái em phải "tình cờ trở thành" - trên đường đi đến một cái khác, chứ không phải một đích đến. Cũng như việc mọi người kêu gào đòi quyền tự do ngôn luận chẳng hạn - mọi người muốn tự do ngôn luận làm gì nếu mọi người KHÔNG có gì trong đầu óc để nói cho ra hồn? Tự do ngôn luận để suốt ngày chửi bới chế độ, chia rẽ hai miền, khuyến khích bạo động, phô bày sự dốt nát của mình thì có đáng được tự do ngôn luận không? Cũng như vậy, nếu không có một tư tưởng có khả năng giúp cộng đồng hướng thiện, thì có nên làm kol không?
Vấn đề lúc này sẽ quay trở lại vạch xuất phát ban đầu: Em phải tự làm đầy mình trước. Cần mẫn học hỏi, nhún nhường, khiêm tốn, cần mẫn tích luỹ, làm đầy trí tuệ. Dần dần, khi trí tuệ đủ sức nặng, mọi người sẽ tự khắc muốn nghe em.
Và đôi khi, hành trình làm đầy, làm đẹp mình, cần sự cô đơn tột độ.
Liked by:
weppl
Trần Diễm Bích
Emily
Lá
Vô Vi