Ask @bclimax

Sort by:

LatestTop

Em không biết sau bao lâu thì chị sẽ đọc được những dòng này, nhưng với hy vọng bé bé em vẫn tin chị sẽ đọc được và trả lời em. Em muốn tìm hiểu về trà, bước vào thế giới này và cảm nhận những năng lượng mới mẽ mà nó mang lại. Nhưng em không biết tìm học ở đâu những kiến thức về trà. Chị giúp em nhé

Hallu em bé, quá lâu òi chị Lem không vào ask.fm nữa, hôm nay mới nhận được câu hỏi của em.
Chị bước vào đường trà nhờ một tác phẩm văn học, rồi trong suốt nhiều năm tự mình khám phá và rèn luyện theo duyên. Chị khẳng định là không có một lộ trình nhất định vào đường trà, mỗi người bén duyên và thực hành theo năng lực, ngộ tính của mình. Hành trình của chị rất riêng tư, và đến lượt em cũng vậy. Tuy nhiên, có một vài chỉ dẫn chỉ nghĩ là hữu ích cho em.
- Sách dẫn nhập vào đường trà: Nên đọc Trà thư của Okakura Kakuzo và Trà kinh của Vũ Thế Ngọc để có cái nhìn đủ rộng và sâu. Hai cuốn sách này có thể coi như "binh thư yếu lược" của người học trà. Nội dung hàm súc nhưng thâm sâu, điểm qua những nội hàm quan trọng nhất về nguồn gốc, lịch sử, biến thể của trà qua các thời kỳ và địa phương, cách pha và thưởng thức, cách xem trà là một môn tu dưỡng... Sách vở đời sau dường như chưa đi ra khỏi biên giới của hai cuốn này.
- Nếu em ở Hà Nội và có điều kiện, có thể cân nhắc học lớp Dẫn trà của Tân House, hoặc lớp Trà đạo Nhật Bản của Ngoạ Vân Am để hình thành cảm nhận về trà như một môn tu dưỡng, cũng là để phát triển một thẩm mỹ đúng đắn về trà.
- Nên rèn luyện cách pha và thưởng thức trà theo đúng lễ nghi được miêu tả trong Trà thư và Trà kinh. Chọn lấy những gì phù hợp với em và nghiêm túc rèn luyện. Có thể xem các video hướng dẫn pha trà của trên kênh Youtube có tên Kong Mountain Tea - người pha trà đẹp và thanh tao nhất chị biết trên mạng :>
- Thỉnh thoảng có thể đọc các bài viết bàn luận về trà trên blog của chị Nhược Lạc để rèn tâm tính.
- Có gì thú vị hoặc khó khăn trên đường trà có thể nhắn với chị qua đây, hoặc qua tài khoản insta @le.huyenminh (chị ngại người lạ nên nhớ nhắn tin cho chị accept heng, hì).

View more

People you may like

b0ybongdem’s Profile Photo Leo_paypo
also likes
Ramy_samy_Elariny’s Profile Photo Ramy Samy ElAriny
also likes
hshetoos’s Profile Photo SH3TOOS
also likes
merroosamy’s Profile Photo somebody✌
also likes
ESRAAAYMANHAMADLLA’s Profile Photo Esraa hamadlla
also likes
bilia3’s Profile Photo نبيل
also likes
Jadeeeann’s Profile Photo Jadeee_X
also likes
arwaelnagar321’s Profile Photo arwa.elnagar
also likes
punkstahAlee_2’s Profile Photo Ali
also likes
EngEmam’s Profile Photo Mahmoud Emam
also likes
rahmatarek4’s Profile Photo رحمة طارق
also likes
Nadahosamxx’s Profile Photo Nada Hosam ❄
also likes
Medokhaled9438’s Profile Photo @M.A.Y.A.D.A♕!"
also likes
khizarking779574’s Profile Photo KheZee
also likes
maryamzaib7777’s Profile Photo Maryam
also likes
KaRiMaN58855’s Profile Photo KaRiii
also likes
Want to make more friends? Try this: Tell us what you like and find people with the same interests. Try this: + add more interests + add your interests

Khi em nghĩ mình không thể tiếp tục nữa, những bài viết của Lem đã kéo em trở về, cảm ơn Lem vì đã ở đây, vì đã viết, vì đã luôn thành thật với chính mình, cả những nỗi đau hay niềm hạnh phúc. Em biết ơn Lem thật nhiều lắm!

Lem vui quá. Lem rất biết ơn em.
Năm mới rồi, chúng mình yui tươi lên nào!

Em mong mình đã ba mươi ngàn tuổi để tâm hồn bớt mong manh. Cứ khi giao thiệp với nhiều người là lòng em như có đại hồng thuỷ, nhưng rồi cũng chỉ cần vài giờ một mình thì nó lại lắng xuống. Lem có bao giờ nghĩ mình lạc lõng từ khi đã sinh ra không? Dù có bao nhiêu tình thương thì vẫn cô độc :(

Chị có tin vào việc con người luôn cô đơn, cũng tin vào việc tình yêu thương đôi lúc có thể làm ta đau đớn và sợ hãi hơn cả sự lãng quên hay sự ghét bỏ. Chị chính là một người đã nếm trải sâu sắc sức sát thương của tình yêu. Những người yêu thương chị nhất đều đã khiến chị buồn khổ nhiều nhất.
Nhưng chị cũng tin rằng cảm giác cô đơn có thể trở nên dễ chịu, và đôi khi là phúc lạc tuyệt vời nhất với con người. Quá trình chị huân tập, tu dưỡng tâm linh thực chất là để hiểu vẻ đẹp, sự cao quý của nỗi cô đơn con người. Chị thấy mình lẻ loi giữa thế gian thường xuyên, nhưng chính vì thế mà lúc nào cũng sẵn sàng buông xả để về trở về với Nguồn, để kết nối với cái đại ngã mênh mông, để lắng nghe vũ trụ. Việc tu tập, trở về với đạo khiến chị thanh thản, yên tĩnh và hạnh phúc hơn chính là vì thế.

Em chào Lem, lâu rồi em mới lại lên đây viết gửi Lem. Thỉnh thoảng những lúc buồn cùng cực em sẽ lên đọc Notion của Lem và thấy được an ủi phần nào. Có những khi em cảm nhận được sự cùng quẫn trong câu chữ của Lem, có những lúc thì thấy như được nhìn thấu, nhất là về cảm giác nhớ nhà khi đã về nhà.

Lem vui quáa, Lem cảm ơn em nhiềuu.
May mà chị còn có thể viết được ra, và may mắn hơn là có những người như em đọc. Thỉnh thoảng, trong cuộc sống bình thường, những sự tiếp xúc thường xuyên với mọi người khiến chị bị nghĩ rằng mình kì lạ (theo nghĩa xấu) và mọi điều mình cảm thấy đều là "không đúng". Notion là chỗ chị được thành thật và thoải mái viết ra khoảng 80% những gì mình cảm thấy - và đó là một phần trăm quá cao. Việc viết khiến chị thấy mình đỡ khổ sở hơn, và "tin" vào giá trị của tâm hồn mình hơn nhiều. Chị mong là ngoài những khoảnh khắc chị viết về những điều khiến chị khổ sở, buồn bã ra, em vẫn nhìn thấy rõ ràng là chị hạnh phúc và yêu thương cuộc sống này, chị trân trọng những may mắn của mình, và chị muốn sống thật nà tốt đẹp, thật nà tử tế :>
Liked by: f. nguyenthibaonhi

Chị Lem hay ăn phở ở địa chỉ nào vậy ạ?

Chị không có địa chỉ ăn phở cố định theo kiểu "nhất định phải là chỗ đấy". Cơn thèm phở của chị cũng theo thời tiết :)) Nên sẽ có đợt ăn liên tục, xong rồi hết thời tiết đấy thì thôi haha. Chị ăn các quán gần cơ quan hoặc gần nhà, cũng thử các hàng khác nhau để hiểu hơn về kiểu phở mình thích. Dạo này chị thích ăn phở Hoa ở Đội Cấn. Ngày trước chị hay ăn phở Lâm ở Thuỵ Khuê - đều là những hàng gần cơ quan và nhà cũ, trường phái cũng khá giống nhau: phở bò nước hơii thiên mặn, tỷ lệ nước trong - nước béo hài hoà và thơm dịu mùi xương, nhiều húng (chị cực thích ăn được lá húng trong phở). Chị cũng thích những hàng có quẩy ngon, giòn dai - một kiểu kết cấu không phải hàng phở nào cũng có :)) Và chị sẽ ăn tái gầu hehe.

Chị nghĩ như thế nào về việc người miền nam Bắc tiến ạ? Vì điểm thi của em khá tệ nhưng em lại xét học bạ đậu một trường top ngoài Bắc... Ba mẹ em thì nhất mực không cho vì cho rằng ngoài Bắc rất khó sống, xa gia đình... Em cứ khóc suốt, thật sự chả biết làm gì với cuộc đời mình cả chị ơi.

Với tư cách là một người miền Trung Bắc tiến (không do ý chí cá nhân mà do hoàn cảnh gia đình), chị đồng ý với bố mẹ em là miền Bắc khó sống :)) Khác với miền Nam hay miền Trung, miền Bắc có đặc trưng văn hoá riêng, có gì đó nề nếp, chỉn chu, tế nhị - điều này cá nhân chị phải mất rất lâu mới nhận ra rồi hoà hợp được.
Chị thấy thời đại này không nhiều người yêu thích lựa chọn đại học của mình đâu, các trường Đại học cũng không còn nêu cao lý tưởng giáo dục vì đã bắt đầu phải thực hiện đồng thời những nhiệm vụ "kinh doanh" riêng. Thành ra, việc dạy và việc học đều dần mất đi cái hứng khởi trong sáng và nhiệt huyết cần có. Em không cần cảm thấy khó khăn hay nặng nề quá, cứ chọn lấy một lựa chọn khiến em cảm thấy thoải mái, và cố gắng giữ mình thật thoải mái mà đi qua 4 năm đại học. Rồi cuộc sống sẽ có những ngã rẽ và bước ngoặt khác, những sự kiện lớn hơn việc thi đại học này nhiều, cần ở em nhiều nghị lực và sự minh triết để vượt qua và trưởng thành. Rồi sẽ có nhiều khó khăn khác khiến em thấy biến cố hiện tại là nhỏ nhặt. Dù học gì, chị mong em cũng giữ cho mình một ý chí tự rèn để trở thành một người tử tế. Điều đó mới là quan trọng nhất.

View more

chị Lem recommend một vài nhà hàng hay chỗ ăn yêu thích của chị ở Hà Nội được hông ạ? vì chị Lem luôn có great taste hehe. em cảm ơn chị Lem!!

Cả chị và anh iu của chị đều là homebody nên ít ăn ngoài phết, anh iu của chị lại còn thích nấu ăn và nấu rấc ngon, nên cứ có thời gian rảnh để hẹng hò là chị lại lăn sang nhà anh iu rồi cùng nấu ăn, cùng ún pia rựu, cùng xem phim :))
Chỗ bọn chị ăn mí nhau thường xuyên nhất bên ngoài chắc là Veggie Castle cơ sở Ngọc Khánh. Chỗ này nằm giữa chỗ làm của hai đứa, nên tan làm bọn chị thường xuyên tụ ở đây. Với bọn chị chốn này là comfort place, sẽ nghĩ đến đầu tiên khi không nghĩ ra gì để ăn, không thèm gì, hoặc không có mood để hẹn hò điệu đà.
Một chỗ đồ Tàu mà chị với anh iu đều mê là Phát Ký mì gia trên đường Trần Hưng Đạo. Đồ Tàu theo phong cách phố người Hoa ở Xì Gòn, giá bình dân mà chất lượng ăn đứt các nhà hàng đồ Hoa xịn mịn ở thủ đô. Cực kỳ khuyến khích em thử!
Hai cơ sở Labonte ở Kim Mã Thượng và Đặng Thai Mai đều bán bánh ngọt và bánh mỳ sourdough ngon nhất thế gian, cà phê của One Roaster ở đây sạch, được chế biến tử tế và menu vừa lành, vừa nịnh miệng. Chốn thien đườn này chắc ai cũng biết rồi khỏi cần tán nữa ha.
Uống bia hơi sau giờ làm thì ra số 1B Bắc Sơn, hoặc 37 Hùng Vương có bia hơi ngon nhất quận Ba Đình. Uống craft beer thì bọn chị lên Atlas ở Nguyễn Quang Bích.
Ăn ramen thì ở Hakata Láng Hạ. Đắt đấy, nhưng rất thấm thía. Ăn đồ Nhật bình dân thì bọn chị thích Sushibar Kim Mã, hoặc ngon hơn, xịn hơn chút thì là Sushi Kuan.
Loanh quanh vài chỗ như thía, hề hề, rấc vui được trả lời câu hỏi này của emm.

View more

Chị Lem ơi, dù đã có cố gắng, nhưng thỉnh thoảng em vẫn thấy rất khó sống. Em vẫn thấy mệt nhiều và vẫn nhiều lúc muốn từ bỏ tất cả mọi thứ ạ :(

Đến chị Lem còn thế nữa là :)) Không sao đâu. Nó đến rồi nó sẽ đi. Quan trọng là em phải tin vào sự minh triết của mình và luôn để nó dẫn lối, chứ không phải là những cơn mệt.
Ôm em. Mong cho chúng mình đều mạnh khoẻ và sáng suốt trong đời.

Chị ơi thực sự là hôm nay em đã có một cơn giận dữ bộc phát và vô cùng mất kiểm soát. Em cảm giác đó không phải là giận dữ bình thường (có lí do cụ thể phát sinh sự giận dữ và khi giận sẽ nghĩ đến nó). Em thấy bực tức, thậm chí là phát điên lên trong người mà không hiểu rõ vì sao...

"...Và sau đó trong đầu em như tua lại tất cả những thứ làm em stress trong thời gian gần đây. Em không biết đó có phải một trong những hệ quả của việc em dồn nén tất cả sự stress trong người không vì đợt này sức khoẻ tinh thần của em rất tệ ạ."
________________________
Đúng rồi còn gì nứa. Em bị căng thẳng dồn nén trong thời gian dài nên mới như thế đấy. Chị nhớ là mình cũng từng trải qua một vài khoảnh khắc như thế trước đây rồi. Phải học cách làm việc với cảm xúc, em ạ, đơn giản nhất là viết ra, hoặc lý tưởng hơn là trò chuyện thoải mái với người nào em tin yêu. Chứ việc dồn nén rồi bộc phát như vậy nguy hiểm và mệt lắm.

Em ko biết hỏi ai nữa nên nhờ qua Lem được ko ạ? Em đang có em trai học lớp 12, nó chưa có định hướng nghề gì cho mình nhưng nó rất thích động vật, chó mèo meo meo ấy ạ. Mà em ko quen ai ở lĩnh vực này để tìm hiểu thông tin tin cậy. Lem có quen ai hoặc bạn nào trong ask có biết thì có thể chỉ giáo đ

...chỉ giáo giúp cho em đc ko ạ? Cảm ơn mọi người nhiều. Nhân tiện, Lem cho e hỏi, giờ e nên định hướng sao cho em trai e ạ? Em ko biết nói sao vs nó. Em ko muốn ép nó theo ý e hay ý bố mẹ về nghề nghiệp tương lai. Nhưng bản thân nó lại rất mông lung và ko có chí tiến thủ. E làm chị mà thấy bất lực.
__________________
Lem đã để tâm tư của em ở đây để mọi người cùng thấy ròi nhé :>
Theo kinh nghiệm của chị trong nhiều năm quan sát em trai thì, đúng là có một kiểu người không có nhu cầu có ước mơ hay đam mê rõ ràng :)) Em trai chị phải đến khi tốt nghiệp xong đại học mới tìm thấy đam mê, mà đam mê của nó còn không hề dính dáng gì đến chuyên ngành mà chị đã định hướng nó theo học :)) Thành ra, rất có khả năng em trai em cũng là kiểu bộc lộ xu hướng sở thích/đam mê muộn như em trai chị. Nhưng không saooo :)) Không có thiên hướng rõ ràng thì chúng nó vẫn là những đứa trẻ tốt :)), thông minh thánh thiện và tương đối nghe lời, đúng hong.
Cũng từ kinh nghiệm của chị, thì bọn em trai sẽ nghe theo sự tư vấn/định hướng của anh chị, NẾU anh chị là tấm gương mẫu mực trong việc học, và từng đưa ra nhiều quyết định đúng đắn trước mặt em =)) Chị chính nà một trường hợp kiểu thế :)), nên khi chị định hướng cho em chị theo ngành Luật Quốc tế, nó nghe liền, vì nó thấy chị hay chọn đúng, và có một độ nghiêm túc nhất định với cuộc đời mình, kiểu vậy.
Chị cũng chả biết mấy đứa thích động vật có đều muốn làm việc ở bệnh viện thú y không, và học thú y có cần sẵn nền tảng từ cấp 3, đại học không, nhưng em có thể thử gợi ý cho em trai hướng đó. Bên cạnh đấy, mọi chuyên ngành đại học liên quan đến kinh doanh, ngoại ngữ, quan hệ quốc tế, công nghệ - em ĐỀU có thể cân nhắc gợi ý cho em trai, vì đấy là những ngành chưa có dấu hiệu sẽ lỗi thời trong một thứ tương lai đang biên động rất nhanh như hiện tại.
Quan trọng là, phải luôn chuẩn bị sẵn một tinh thần chấp nhận rằng mọi định hướng của mình đều vô ích, em trai mình sẽ tự chọn cái khác và chọn sai, hoặc nghe lời mình nhưng không hề cảm thấy thích thú với con đường mình đã vạch sẵn :)) Khả năng đấy có thể xảy ra lắm, và lúc đó em sẽ cần quay về với xuất phát điểm là tình yêu thương - để sẵn sàng ở bên và "tái định hướng" em mình trong những chặng khác mà nó cần đưa ra lựa chọn trong cuộc đời (chọn trường đại học chỉ là một lần chọn thôi, và có lẽ chưa phải là lớn nhất). Vai trò mấu chốt của bậc anh chị nằm ở đấy: em phải là một tồn tại mẫu mực, và em luôn hiện diện sẵn sàng ở đấy, cho em trai mình. That's what family is for, đúng hem.

View more

Càng theo dõi chị Lem em càng thấy mình may mắn. May mắn vì được biết và theo dõi chị.

Aaaaaa không được đâui this is TOOOOO kind :((
Liked by: xanhlam

Chị Lem có thể chia sẻ kinh nghiệm để dứt bỏ hẳn và đoạn tuyệt hoàn toàn với những thói quen, nếp sống cũ... được không ạ?

Có một điều rất quan trọng mà mọi người thường quên khi muốn thay đổi chất lượng sống: đó là các thói quen của mình chính là biểu hiện rõ ràng nhất của tinh thần mình. Em không thể cưỡng ép thói quen phải thay đổi nếu tinh thần của em vẫn như cũ. Trong trường hợp của chị, chị không cố tình thay đổi thói quen vì biết đó là việc làm rất bề mặt, không giải quyết được căn nguyên vấn đề. Chị chỉ hoàn toàn tập trung vào việc quan sát, điều phục tinh thần mình, nhìn nó biến chuyển từ yếu đến khoẻ. Chị thậm chí còn không có quyết tâm "thay đổi tinh thần" cơ. Chỉ cố gắng sống tỉnh thức nhất trong khả năng, rồi quan sát các tổn thương dần lành lại, đến khi lành hẳn :> Thế rồi các thói quen cũng dần dần thay đổi theo. Chị không còn muốn lạm dụng chất kích thích, không có xu hướng ngược đãi bản thân, không còn muốn thức khuya nghĩ ngợi linh tinh nữa. Theo thời gian, có những ngày chị bỗng dưng thấy muốn tập thể dục, bỗng dưng muốn dậy sớm, muốn thiền trở lại, uống trà trở lại, rồi vào bếp nấu những thứ thanh lành... Rồi những ngày ngẫu nhiên ấy nhiều dần lên, cho đến khi trở thành một thói quen mới.
Quá trình này rất chậm - chậm hơn nhiều so với việc cố tình trở nên productive, chủ động thay đổi thói quen. Nhưng nó căn bản, tận gốc, và khiến chị bao dung, hiểu mình hơn. Chị biết tốc độ hồi phục của bản thân, quan sát được kỹ càng những suy nghĩ của mình, biết "thiên hướng" hành xử của mình khi cảm thấy tồi tệ, nhờ thế là có thể giao thiệp tốt hơn với người thân, người yêu khi được hỏi han. Nhờ kinh nghiệm này mà chị có niềm tin vào những thay đổi nhỏ nhất, không cần đến những "cuộc cách mạng" rầm rộ trong đời sống của mình. Mỗi ngày một thay đổi nhỏ - chỉ cần một thôi, và rất-nhỏ ấy, đã có nghĩa là tiến bộ rồi.
Cứ thế chị nhích lên mỗi ngày một xíu, cho phép mình được yếu mệt khi gặp khó khăn, rồi cứ thế tiến lên nhiều hơn, cho đến khi khoẻ lại hoy :>

View more

Cùng nhịp với các bạn bên dưới, em còn đọc thêm Amrita với Người đón tàu và Tiếng triều dâng nữa ạ. Tất cả mấy cuốn đó em đều thấy hay lắm luôn ấy chị Lem ơiii 💓 You don't know how gratefulul I am 😭

Nooo YOU don't know how grateful I am thì có! Em làm Lem vui suốt cả ngày! :((

Chị Lem ơi nếu đọc sách mà không hiểu thì mình nên làm sao ạ :(

Ngày xưa chắc chị sẽ khuyên em đọc chậm rồi thì cố gắng tìm hiểu về đề tài mình đang đọc, các kiểu đấy, nhưng giờ lớn hơn rồi, cũng đã có kha khá kinh nghiệm đọc, chị nghĩ em nên tạm dừng những cuốn em không hiểu và thoải mái bắt đầu cuốn mới :)) Trên đời còn nhiều sách, hàng ngàn cuốn bổ ích cho em, phù hợp với em đang đợi em ngoài kia, nên nếu đang không hiểu cuốn nào thì em cứ dừng cuốn ấy lại và thoải mái để định mệnh dẫn dắt em đọc cuốn khác :)) Có thể em sẽ mãi mãi không hiểu được một cuốn sách, cũng có thể dăm năm sau khi đã lớn hơn, em quay lại đọc nó dễ dàng. Gặp gỡ sách cũng như gặp gỡ con người, có nhiều sự gặp nó vô duyên lắm :)) Mong em mạnh dạn bỏ qua những sự vô duyên ấy và đọc được nhiều sách hay :>

Năm ngoái chị có share sách chị đọc trên Ins mà em quên lưu mất rồi. Chị có thể share lại được không ạ, em cám ơn chị rất nhiều 🙇‍♀️🙇‍♀️🙇‍♀️🙇‍♀️🙇‍♀️

:)) Ừ ná để chị làm story highlight, hehe.
Cảm ơn em đã có một nhu cầu hếc sức dễ thương như này! :'(

Em chỉ muốn cám ơn Lem đã giới thiệu quyển Kitchen, đọc xúc động thực sự ạ.

Lem yêu em rấtt nhiềuuu :(( Tất cả những người chịu khó tìm đọc những cuốn sách Lem thích đều là tìng yêu của Lemmm :((

Lem ơi em có thể xin instagram của Lem được không ạ? Em mong được follow Lem

:)) Nhưng em phải có một tín hiệu gì đấy để Lem biết là em nhé, vì Lem cũng không dễ để người lạ follow đâu ấy.
IG của Lem là @le.huyenminh nha :>

Bình thường chị Lem hay uống loại trà nào ạ?

Mùa đông chị thích uống hồng trà/trà đen, mùa xuân/hè thì đủ loại trà xanh, ngon nhất là trà shan (một tôm một lá) vụ xuân :> Nhưng đấy chỉ là preference thôi, không phải lúc nào chị cũng có những trà mình thích trong tủ trà, nên chỉ cần trong tủ còn trà, và trà đủ ngon, là chị vui sướng ròi ~

Chị Lem có thể chia sẻ cách làm sạch trà cụ, nhất là những mảng cao trà rất khó tẩy sạch trong ấm đất được không ạ? Em cảm ơn Lem!

Trà cụ của chị không bao giờ có mảng cao trà bám nên chị cũng chưa thử, nhưng các anh bạn trà của chị thì thường luộc ấm ngập trong nước sôi với baking soda và mảng cao trả bong hết ra đấy! Em thử xem náa.

Chị Lem chia sẻ địa chỉ mua/may áo dài được khum ạ? ;( Dẫu biết phải như chị Lem mới trông thanh tú nhiều khi mặc áo dài nhưng... vẫn mê quá ạ huhu.

Ôiii cảm ơn emm! :'( Lem thích mặc áo dài nên nghe những lời này thiệt sự rất flattered :< Lem không đầu tư gì quá đặc biệt đâu, vóc người Lem cũng không cao, không gầy nữa :)), nên nếu em thấy đẹp thì đó là do Lem chọn mua/may đúng kiểu áo dài hợp với người thui.
Có mấy kinh nghiệm thế này Lem có thể chia sẻ với em: Áo dài về cơ bản có thể chia làm hai loại là áo dài thụng và áo dài bó, chít eo tôn dáng. Nếu là áo dài thụng, Lem sẽ chọn vải sáng màu hoặc có ánh (ví dụ như lụa tây thi, tơ tằm) để tôn chất vải. Nhưng nếu may áo dài bó thì Lem chọn vải tối màu, không ánh (ví dụ như đũi, linen, nhung) để không bị lộ rõ đường nét cơ thể, gây phản cảm và bị béo :)) Lem thích mặc áo dài trơn màu để đeo trang sức thay vì áo dài có chi tiết, và Lem đặc biệt thích đeo ngọc trai khi mặc áo dài, như em cũng thấy :> Dáng áo dài Lem thích mặc nhất là kiểu áo dài thụng của miền Bắc thời trước, xẻ eo cao (lộ được một phần eo trên lưng quần - như ảnh áo dài nhung đen của Lem), tay dài chứ không lửng, vạt ngắn để lộ gấu quần (như áo dài màu xanh ngọc thẫm). Và lý tưởng nhất là phối cùng vòng cổ, vòng tay, khuyên tai ngọc trai, và guốc mộc :> Tết này Lem không kịp mua guốc mộc đấy :'( Tết sau nhất định diện cho em xemm.

View more

Chào chị Lem! Chị có thể chia sẻ nơi chị mua trà cụ được không ạ? Đặc biệt là cái thuyền trà rất xinh của Lem ýyyy.

Hí, Lem và thuyền trà cảm ơn em! 🙆‍♀️❤ Lem mua mỗi thứ một nơi. Riêng thuyền trà thì mua ở một quán cà phê trong Quảng Bình, hồi Lem về quê ăn Tết ❤ Em có thể tìm đến Ngọa Vân Am, quán trà Tân House của chị Tân và chịu khó lục lạo các tiệm gốm Nhật nhé. Trà cụ đẹp thì luôn khó tìm. Chúc em kiên nhẫn và sớm có bộ trà cụ của-mình 😊

Đã nghĩ là sẽ gieo mình ở tuổi 25 nhưng rồi ở ngưỡng cửa bước sang tuổi 26, lại muốn bắt đầu lại mọi thứ, nhất là việc học ĐH. Thật là mù mịt, chẳng biết phải bắt đầu từ đâu và như thế nào khi bây giờ phải đi từ con số 0. Như một thói quen lại tìm đến Lem để buông những dòng này, xin lỗi Lem nhiều.

Không sao cả, độ tuổi vật lý chẳng có ý nghĩa gì trong hành trình này gì cả. Quan trọng là khi thấy cuộc đời cần được làm lại, thì chúng ta sẵn sàng và dứt khoát làm lại. Lem luôn muốn nắm chặt tay, hô to cổ vũ tất cả những ai sống cuộc đời mình với tinh thần ấy.
Mọi thứ đều vô thường, kể cả nỗi đau và những ngày mịt mùng. Lem hiểu rằng có những thời khắc chỉ việc nằm thở thôi cũng khiến người ta rất đau đớn, và nhiều khi chỉ việc tồn tại cũng đã là một nhiệm vụ quá sức. Nhưng thậm chí những ngày như thế rồi cũng sẽ qua. Chỉ cần trong chúng mình còn nghị lực và lòng kiên nghị với cuộc sống, thì cuộc sống sẽ tốt. Chúng mình không được mất niềm tin vào sự tốt đẹp của cuộc sống và sự dịu dàng của con người.

Next

Language: English